Chương 36 Trốn khỏi bệnh viện
Dịch: Muadongnguquen
Làm theo lời tôi nói!
Lời nói Lôi Dương giống như hàn băng mùa đông lạnh thấu tim, từng tiếng từng lời phảng phất như ma quỷ, làm cho Đồng Đồng sợ hãi đến cả người phát run.
Cô đau đớn hét lên “Không! Không được, A Dương!”
Đồng Đồng ôm lấy cánh tay Lôi Dương, vừa khóc vừa nói: “Không cần tàn nhẫn như vậy, đó là cốt nhục của chúng ta, A Dương!”
Cô mong muốn biết bao nhiêu có được một đứa con với A Dương, kết tinh tình yêu của hai người . Hai năm trước mất đi Lôi Dương, cô vẫn ảo tưởng nếu có một ngày tìm lại được anh, nhất định sẽ vì anh sinh một đứa nhỏ, kéo dài sinh mệnh tình yêu của bọn họ . Cho dù lúc đó cô không biết Lôi Dương vẫn đang còn sống nằm trên giường bệnh, nhưng nguyện vọng này cô một mực giữ lại trong lòng .
Cố gắng thêm một lần nữa đi, vì đứa nhỏ và cho mình .
Thân thể Lôi Dương bị Đồng Đồng ôm cứng ngắc, nghe Đồng Đồng khóc thảm thiết, nhìn thấy khuôn mặt ướt đẫm của cô làm anh bắt đầu run sợ, trong lòng đấu tranh. Anh thống khổ nhắm mắt lại, sau đó mở ra, lạnh lùng đẩy Đồng Đồng ra, vừa bình tĩnh vừa vô tình nói “Quyết định của tôi sẽ không thay đổi!”
Dứt lời, anh cầm chai rượu trong tay ném mạnh xuống đất, một tiếng “xỏang” vỡ nát như trái tim Đồng Đồng, vỡ nát thành từng mảnh nhỏ .
Lôi Dương cứng nhắc đi về phòng ngủ, bỏ lại Đồng Đồng đau đớn ở lại phòng khách trống trải . Anh do dự, mình làm như vậy là giải hận hay sao? Là trả thù Đồng Đồng phản bội hay sao? Nhưng vì sao không có lấy một tia khóai cảm, ngược lại trong lòng lại hết sức đau đớn .
Nhưng nghĩ tới Đồng Đồng lần lượt phản bội, lừa gạt mình, Lôi Dương bắt buộc bản thân phải ngoan độc .
Đồng Đồng thẫn thờ ngồi sụp xuống đất trong phòng khách, ánh mắt vô hồn nhìn theo bóng dáng Lôi Dương, nước mắt lặng lẽ chảy xuống .
Lôi Dương đem mình nhốt lại trong phòng ngủ . Biết Đồng Đồng đang khóc bên ngòai, anh cố gắng trấn áp sự bất an cùng lo lắng trong lòng, ngồi lặng ở trên giường, trừng mắt về phía cửa phòng ngủ thao thức suốt đêm.
Ngày hôm sau Lôi Dương đi ra phòng ngủ từ sớm, nhìn thấy Đồng Đồng ngồi yên một chỗ ở phòng khách, như là cả đêm không hề cử động .
Cô đờ đẫn nhìn anh, giống như van xin anh thay đổi ý định . Ánh mắt cô làm cho anh đau đớn, trong lòng cảm thấy rất bất an.
“Muốn đi bệnh viện phải không?” Đồng Đồng ngao ngán hỏi .
“Biết thì tốt, sao còn không đứng lên!” Lôi Dương nói xong có chút hối hận, nhưng lời đã nói ra dù muốn cũng không thu lại được .
Đồng Đồng nhẹ giọng nói “Anh bế em lên xe có được không? Chân em rất tê.”
Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Lôi Dương hiện lên một tia bất an, nhưng gương mặt rắn rỏi vẫn lạnh lùng không chút độ ấm, anh bước tới, kéo Đồng Đồng đứng lên rồi bế Đồng Đồng đi ra phía cửa lớn .
Cửa mở ra, ánh nắng ban mai chiếu trên người họ, xinh đẹp mà cũng rất thê lương!
“Bác sĩ, có đau lắm không?” Đồng Đồng nằm ở bàn tiểu phẩu lạnh như băng, vô cảm hỏi bác sĩ.
“Sẽ đau một chút, nhưng mà chịu đựng một lát sẽ qua nhanh thôi!” Bác sĩ vừa nói vừa chuẩn bị dụng cụ phẫu thuật .
Tay Đồng Đồng bưng kín bụng, chịu đựng một chút rồi một sinh mạng nhỏ sẽ không còn, cốt nhục của cô sẽ không còn . Nhưng mà cô sẽ hối hận cả đời, đau lòng cả đời !
Đồng Đồng đột nhiên ngồi dậy, trên người chỉ mặt một chiếc áo bệnh nhân trắng, ánh mắt nhu mì bỗng trở nên kiên định .
“Mau nằm xuống, thủ thuật sắp bắt đầu rồi!” Bác sĩ muốn ấn Đồng Đồng nằm xuống .
Tuy nhiên Đồng Đồng lại leo xuống giường phẫu thuật, vội vàng mặc lại quần áo, bối rối nói “Thực xin lỗi bác sĩ, tôi muốn đi toilet, gấp lắm!”
Bác sĩ bất đắc dĩ lắc đầu: “Đi nhanh rồi về . Buổi sáng làm cái gì không biết, không phải đã dặn cần phải đi trước rồi mới tới phòng phẫu thuật sao!”
Trong lúc bác sĩ đang nén giận thì Đồng Đồng đã sớm đi ra khỏi phòng phẫu thuật, chạy tới cửa khác của bệnh viện, tránh xa chỗ Lôi Dương, rời đi chỗ làm cho người ta khó thở này .
“Đồng Đồng, em muốn đi đâu?” Phía sau có người lớn tiếng gọi .
Đồng Đồng quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của Lôi Dương, thân thể cao lớn đang đi về hướng cô .
Cô cuống quít chạy nhanh hơn, mong kéo dài khỏang cách giữa hai người .
Không! Cô không muốn bị Lôi Dương bắt được, không muốn bị Lôi Dương mang trở lại bệnh viện, không muốn!
“Đồng Đồng, đứng lại!” Lôi Dương kêu lên sợ hãi, nhưng cũng không kêu lại được Đồng Đồng đang cố gắng chạy tránh anh .
Đang chạy, Đồng Đồng bỗng vấp ngã ngồi xuống đất, bụng đau từng cơn, làm cho cô không thể tiếp tục chạy . Cô ngồi giữa đám đông, cúi đầu đã nhìn thấy máu nhuộm đỏ váy trắng, chảy dọc theo chân .
“Không!” Đồng Đồng hỏang sợ hét lên một tiếng rồi ngất đi .
Lôi Dương dừng chân lại, bối rối tìm trong đám đông. Nhìn khắp xung quanh chỉ thấy người qua lại, tựa hồ vạn vật yên lặng . Không có Đồng Đồng. Không có Đồng Đồng!
Trong lòng anh cực kỳ hỏang sợ!
Đồng Đồng đi đâu vậy ? Đi đâu vậy ? Cô hỏang hốt bỏ chạy, muốn thóat khỏi anh . Đồng Đồng đi đâu vậy, rõ ràng đang ở trước mắt, tại sao đột nhiên không thấy .
Cô trốn anh, khỏi tầm mắt anh, xa bên người anh . Nhớ tới ánh mắt Đồng Đồng, Lôi Dương đột nhiên cảm giác được, Đồng Đồng tựa hồ đã sớm quyết định phải rời khỏi anh .
Cô muốn rời khỏi anh! Cô không phải đã nói mặc kệ như thế nào đều ở lại bên người anh hay sao?
Nói láo! Đều là nói láo!
Trên mặt Lôi Dương đầy sự lo âu, hốt hỏang, ảo não, bất lực và thống khổ .
Đồng Đồng !
Lôi Dương che giấu sợ hãi trong lòng, nước mắt thương tâm chợt trào ra!
Thk ss muadongnguquen
ahhhhhhhhhhhhhhh temmmmmmmmmmmmmmmmm
ơ Đồng Đồng chạy nhanh lắm hay sao mà a Dương đuổi theo ko kịp :-ss cứ tưởng phải nhìn thấy chị í ngã rồi chứ, kiểu này a Dương tiêu rồi
hichic, đang đến đoạn nghẹt thở bạn uiiiii, nhanh nhanh post nhé!
tks
hx hay quá
sốt ruột thế
Hay quá Ve ơi. Hu hu. Thương Đồng Đồng quá. Ơ tui cũng thấy lạ.
Chắc sắp đến đoạn chị ngược anh rồi. Thanks Ve, thanks muadongnguquen.
Truyện này có convert ko mấy ss? đọc ức chế quá, cho mình xin link convert được ko? cả cuốn Yêu là phải … nữa
hic hoi hop den chet mat
Hay wa. Đợi chap mới ve ơi
Có khi nào DD bị xảy thai sau đó hận lại LD ko????????????????????????????
cang ngay cang anti LD hic
mau ra chap tiếp theo đi ve, T_T thương Đồng Đồng quá hức
khec
thank ve, danh phai ngoi ghe hang 3 thui
doc xong buon qua .thuong DD qua .
troi oi chap moi co nhanh len ! hic hic cat dung cho ngay can
bạn ơi cho mình bản convert truyện tình cờ đc. ko? 😦
Nếu đc. thì làm ơn gửi cho mình vào địa chỉ min.minh.tran@gmail.com nhé .
:((
bạn đã bảo là bộ này k có cv hoàn chỉnh mà, nó vip mất 1/3 rồi = = T_T, tớ đang nhờ ss vân và bạn ss ấy type nhưng chưa xong hết 😀
hjx, hjx, tôi nghiệp đồng đồng quá ak. càng đọc càng ghét thèn lôi dương
chắc là mất đứa bé rồi khổ thân đồng đồng, nhưng mà nếu mất thì mai kia về lại với nhau thì sao nhỉ???
ahhh
ta bik mak
the nao kug bi say thaj mak
dam bao DD se han LD thau xuog lun
mat dua con naj thj lam sao DD sog noj
kug taj theg LD dang chet do
Tội nghiệp ĐĐ ghê, vậy là mất đứa con rồi, chắc sau khi tỉnh lại ĐĐ sẽ rất hận LD đây, thank các ss nha(cổ vũ tinh thần đấy)mí ss cố gắng tiếp nha>.<
thanks ss , nàng ve , hic đọc ngược hay thiệt nhưng mà đau lòng thế ko biết
haizz
đến chương 36 rồi mà vẫn thấy xa xăm quá T_T
Chắc LD lại theo vết xe đổ của Đoạn Tiêu rồi. Biết rằng có yêu mới ghen nhưng ghen kiểu này thì mù quáng, điên rồ quá. Tội nghiệp ĐĐ! Muốn ném đá LD
Đang đến đoạn hay, đẩy nhanh tiến độ đi Ve, pls!!!
haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz……………………………………………………………………………..!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
LD chết tiệt, cho chừa đi, lúc có ko biết giữ.
Tình hình đổi ngược
ĐĐ hận LD, thời điểm khởi binh phục hận đã đến =))
Cho anh LD lần này hết yêu vs chả hận, chỉ bek dối lừa bản thân thôi ><"
đọc xong mà nước mắt tuôn rơi
lay trời cho DD thix a khác cho rui, cho tên LD nay bỏ xó mới bit wí trọng ng trứơc mặt. Bực mình tên ni ghê lun
trới ơi đang khúc gây cấn mà hết mất
co doan dd ngc dai ld nua ah? d ko thich nhu vay, co doan do ko vay ss
choy oy mong chuong moi qua di moi ngay deu vo web doi moi mon ah hjx hjx ban iu dau co len hjx hjx ko thi minh se chet vi cho doi cai ket cuc qua di ah
anh LD này đòi hỏi thật quá đáng…đến nước này rồi còn bảo người ta nói láo…hic hic….
thanks sis…mong chờ cháp sau coi chị DD ngược đãi LD ..
Pingback: Top Posts — WordPress.com
nghĩ lại thấy mình thật độc ác, nhưng mình thíc vụ này! hành hạ tên kia cho bõ ghét!
thảm thương wá..hi vọng em bé không sao nghe Đồng Đồng
Điên rùi, ông LD nì bị điên rùi, em ĐĐ nì cũng khùng lun, mún trốn sao cả đêm k trốn mà ngồi đó chờ đến sáng cơ chứ. Thiệt…
Thanks Ve!